Mượn cớ kinh tế khó
khăn, đơn hàng ít, cần cắt giảm lao động, không ít doanh nghiệp tìm cách đuổi
khéo lao động gốc Thanh Hóa - Nghệ An - Hà Tĩnh.
“Anh ơi dân
36-37-38 (biển số xe các tỉnh Thanh Hóa, Nghệ An, Hà Tĩnh - PV) giờ xin việc
thì khó mà mất việc thì dễ. Mấy doanh nghiệp cứ kiếm cớ đuổi việc bọn em” - anh
Nam (quê Thanh Hóa, công nhân tại KCX Linh Trung, quận Thủ Đức, TP.HCM) than
thở sau khi bị đuổi việc.
Hiện nay nhiều
công ty trong các KCN vùng giáp ranh tỉnh Bình Dương, TP.HCM không chỉ từ chối
hồ sơ xin việc của thanh niên, lao động đến từ vùng Thanh - Nghệ - Tĩnh mà còn
âm thầm đuổi việc nhân công vùng này.
Xin việc khó, mất việc dễ!
Do có hộ khẩu
Nghệ An nên anh Nguyễn Bá (30 tuổi, quê huyện Nghi Lộc, tỉnh Nghệ An) trầy trật
xin việc mà không công ty nào nhận. Anh kể, ban đầu anh xin vào làm ở công ty
D.H (sản xuất giày da, đóng tại KCN Sóng Thần) vì vợ anh làm trợ lý cho một
quản đốc của công ty này. Để được việc cho chồng, vợ anh đã tỉ tê, kể khổ với
quản đốc. Sau đó quản đốc đứng ra bảo lãnh để anh Bá vào làm. Ấy vậy mà hồ sơ
xin việc của anh vẫn bị gạt phăng khi bộ phận nhân sự công ty phát hiện anh quê
Nghệ An.
Buồn tủi, anh Bá sang công ty P.K. gần đó (chuyên may
giỏ xách) để thử vận may. Lần này qua nhiều đầu mối, anh được cả quản đốc và
phòng nhân sự tiếp nhận. “Mình mừng quá, tưởng được nhận rồi. Cuối cùng phòng
nhân sự gọi lại cho biết sếp người Hàn Quốc thấy mình quê Nghệ An nên loại hồ
sơ”, anh Bá rầu rĩ kể.
Do chạy xe biển số 37 và hộ khẩu Nghệ An nên cả tháng trầy trật ngược xuôi, anh Nguyễn Bá vẫn không thể xin được việc
Mang hồ sơ đi
“lập nghiệp”, H. (23 tuổi, quê Thanh Hóa) kể: “Em đi 2 KCN Sóng Thần và Linh
Trung. Công ty nào treo bảng tuyển dụng là em ghé vào. Bảo vệ công ty chưa xem
hồ sơ của em mới chỉ nghe giọng em nói là họ đã lắc đầu, phất tay bảo đi chỗ
khác”.
Tâm sự với
phóng viên qua điện thoại, nữ công nhân Lê Thị X. (23 tuổi, quê Hà Tĩnh) khóc
tấm tức: “Em đã về quê rồi anh ơi. Phải ngồi máy may cày 3 năm em mới lên mức
lương 3 triệu vậy mà ông chủ đuổi em. Bố em đang phải chạy thận. Không có tiền,
em sợ bố không qua nổi anh ạ”.
Theo lời X.,
cô làm việc tại một công ty may ở Tân Bình, TP.HCM. Đầu tháng 4 vừa qua, ông
chủ gọi X. và 2 người bạn quê Thanh Hóa lên gặp rồi nói: “Dạo này đơn hàng ít,
3 em nghỉ việc 7 ngày không lương!”.
7 ngày sau,
Xuyến và bạn quay lại xưởng may thì ông chủ “lệnh" phải nghỉ tiếp 10 ngày
cũng với lý do trên. X. bức xúc hỏi giám đốc: “Em nghe bạn bè nói hàng trong
công ty làm không xuể, bữa nào cũng tăng ca chứ đâu phải thiếu hàng”. Ông giám
đốc nổi cáu, quát: “Chanh chua, lý sự hả, đợt trước ai xúi công nhân viết đơn
kiến nghị tăng lương? Cô với 2 ông người Thanh Hóa này chứ ai. Làm không lo
làm, toàn quậy!”.
X. cho biết sau khi cô bị đuổi, 5 nam công nhân khác
cũng bị cho nghỉ vì lý do “cùng quê con X.”. Cách đuổi việc của vị giám đốc này
là bắt công nhân nghỉ không lương để công nhân chán nản tự động rút khỏi công
ty.
Kinh tế khó khăn, nhiều doanh nghiệp cắt giảm nhân công, lao động Thanh - Nghệ - Tĩnh là đối tượng đầu tiên bị cho nghỉ việc
Chị Trần Thị
Hồng Vân, Chủ tịch Công đoàn Công ty TNHH Nissei Electric (KCX Linh Trung 1, TP
Hồ Chí Minh) cho biết mình đã nhiều lần nhận những cú điện thoại nhờ vả kiểu:
“Chị ơi, em có người nhà vào đây xin việc mà đi đâu họ cũng không nhận. Chị coi
công ty mình tuyển không xin giùm em với”.
Thực trạng buồn!
Ông Đặng Quang
Việt, Phó Trưởng Ban Quản lý các KCN Bình Dương (phụ trách mảng lao động), cho
biết có nghe thông tin các doanh nghiệp trong các KCN của tỉnh từ chối lao động
vùng Thanh - Nghệ - Tĩnh. Tuy nhiên, theo ông Việt, chọn lựa lao động là quyền
của doanh nghiệp, Ban Quản lý KCN không thể can thiệp.
Cũng theo ông Việt, nếu người lao động bị sa thải vô
căn cứ, họ có thể khởi kiện ra tòa hoặc thông qua các tổ chức công đoàn, ban quản
lý khu công nghiệp và các tổ chức khác để can thiệp.
Những công nhân nữ với khuôn mặt buồn rười rượi khi bỗng dưng mất việc
Theo một số
chuyên gia, cần nhìn nhận rằng, lao động phổ thông nói chung còn chưa chuyên
nghiệp. Đặc biệt là với lao động ngoại tỉnh. Họ chưa hình dung trước môi
trường, văn hóa nơi sẽ đến cũng như cách thức làm việc sao cho hiệu quả.
Nói về vấn đề
này, Luật sư Trịnh Thanh, VP luật sư Người nghèo TP.HCM đặt vấn đề, nên chăng
các địa phương cần tổ chức những buổi nói chuyện, định hướng, để tránh sốc văn
hóa vùng miền?
Lao động Thanh - Nghệ - Tĩnh, tuy có một vài hạn chế,
nhưng họ đoàn kết, chân thành, chịu thương chịu khó,… nên chỉ cần khéo léo khắc
phục là có thể đáp ứng được yêu cầu của người sử dụng lao động. “Về phía doanh
nghiệp, cũng nên đặt kết quả lao động lên hàng đầu, chứ đừng lăn tăn họ là ai,
họ đến từ đâu…”, luật sư Thanh nêu quan điểm.
1. Hôm qua, người chị họ của tôi chạy ào
đến, khóc nức nở. Hỏi mãi chị mới cho hay con gái chị, mới 17 tuổi, hẹn hò với
một bạn chat, một người lạ trên mạng, đi suốt đêm không về. Tôi cũng có con
gái, con tôi 17 tuổi. Thấy chị khóc mà nước mắt tôi cũng rớt theo. Từ bao giờ
Internet và các phương tiện truyền thông khác làm điêu đứng các bậc cha mẹ có
con cái tuổi vị thành niên vậy?
Có thể khẳng định một
điều rằng từ khi có mạng Internet, cuộc sống chúng ta đã thay đổi chóng mặt.
Nhờ có Internet, người ta với một cái click chuột là có thể mở ra cả thế giới
thông tin, có thể gửi thư và nhìn thấy bạn cũ ở cả nửa vòng trái đất, có thể
gửi hàng tá tài liệu cho đối tác mà không cần cả giấy tờ, có thể họp hành, đấu
thầu trực tuyến mà không cần tới cơ quan. Nhưng với tất cả phụ huynh có con ở
độ tuổi từ 5-18 tuổi, cảm giác hoang mang lo lắng trước tác động quá lớn của
Internet đối với những đứa con thân yêu của mình là không tránh khỏi.
Một
chị cùng cơ quan tôi có cô con gái tuổi 16 rất hay chat trên Facebook. Chị la
rầy, cấm đoán cũng vô ích. Có mặt chị ở nhà, con gái dùng vi tính cho việc tra
cứu thông tin. Nhưng nhờ phần mềm theo dõi, chị đọc được những đoạn chat mùi
mẫn của nó với một “gã kỹ sư” nào đó mang nick hiepsimatbuon. Con gái xin đi
chơi với bạn cùng lớp buổi tối chị không bao giờ cho phép.
Nhưng
không lẽ cấm con giao du với bạn bè nên khi cháu xin đi coi phim những ngày chủ
nhật chị phái chồng bí mật theo sau xem nó có đi hẹn hò với gã trai lạ làm quen
trên mạng không. Chồng bận việc, chị phải nhờ bác xe ôm trong xóm làm “thám tử
tư”. Nghĩ ra thật khổ tâm, mẹ con mà không cởi mở được. Bạn bè trách chị lạc
hậu quá, khe khắt quá nhưng có con gái lớn chị chỉ sợ có ngày những kẻ con quen
trên mạng dụ dỗ, bán nó ra nước ngoài như trên báo chí thường thông tin. Nghe
chị kể, tôi hoang mang tự hỏi sự che chắn ấy sẽ kéo dài tới bao giờ?
2. Con cái tôi không phải
hoàn toàn vô can trước tác hại của truyền thông dù tôi và chồng đã hết sức chú
ý chuyện dạy con. Con gái lớn của tôi dùng tiền riêng để mua những cái áo phô
diễn hết da thịt, những cái quần không thể ngắn hơn. Tôi khuyên giải, con không
nghe, biện minh rằng người mẫu nào đó bằng tuổi nó mặc những quần lót nhỏ xíu
chụp đưa lên Facebook, hay một cô người mẫu nào đó khỏa thân hoàn toàn để bảo
vệ môi trường.
Chồng
tôi tình cờ nghe được mẩu đối thoại gay gắt của hai mẹ con đã cầm kéo cắt nát
hết lô quần áo thuộc loại “bảo vệ tầng ôzon” của con và tuyên bố phạt con một
tháng không có tiền quà bánh. Dĩ nhiên con tôi sẽ đi mượn tiền bạn bè và nó
không sợ hình phạt của cha nó. Tối đó, chồng tôi cài ngay phần mềm theo dõi và
cài cả password cho máy vi tính. Nhưng tôi độ rằng con tôi cũng sẽ tìm cách
trốn ra các tiệm net đang bủa vây cái xóm nhỏ của tôi. Sự che chắn bảo vệ đứa
con gái mới lớn mà vợ chồng tôi thực hiện xem ra hết sức ngô nghê và vô ích.
Chuyện
động trời hơn, con trai thứ hai của tôi mới học lớp 9, cách đây ba ngày nó mang
về bốn đĩa phim “cấp 3”, khoe rằng hầu hết con trai trong lớp đã xem rồi, chúng
tải trên mạng xuống và chúng còn cho rằng “con chưa coi thì con chưa phải bản
lĩnh đàn ông”. Lần này chồng tôi phải gặp cô chủ nhiệm trao đổi và kết quả là
con trai tôi bị cả tập thể nam trong lớp gọi một tên mới khá hay ho “kẻ phản
bội mặt trắng” (!)
3. Nỗi khổ hầu như triền
miên của các bậc cha mẹ thời nay chính là thấy “mất con” cho Internet. Chúng
ngồi như dính keo hàng giờ trước máy vi tính, nhoay nhoáy nhắn tin trên iPhone,
chơi trên iPad, laptop mà không mảy may quan tâm tới đời sống xung quanh.
Chúng
có thể biết một thành viên ban nhạc Hàn đang lưu diễn tận trời Tây nhức đầu,
hắt hơi nhưng người hàng xóm bên nhà bệnh thập tử nhất sinh chúng không quan
tâm. Chúng có thể xuýt xoa ngưỡng mộ một ngôi sao điện ảnh của Mỹ mua cái túi
xách 5-7 ngàn đôla nhưng hoàn toàn không nghĩ tới cảnh mẹ cha chạy vạy cơ cực
như thế nào để chúng có một hai triệu đồng đóng tiền học đầu năm trong thời bão
giá.
Ông
bà nội ngoại lặn lội từ quê lên thăm con cháu một năm vài lần, đò xe cơ cực
nhưng chúng không có lấy một vài giờ trò chuyện, pha cho ông bà ly nước cam,
hay bóp cho ông bà bờ vai mỏi nhừ vì tuổi tác. Chúng vô cảm một cách hồn nhiên
với chính những người thân yêu nhất.
Vâng, không thể không đau lòng khẳng định thời gian mà con cái dành cho
Internet hầu như chôn vùi những nỗ lực gần gũi và dạy dỗ của những bậc cha mẹ
có tâm nhất. Internet với tất cả những mới mẻ, hấp dẫn đã khiến hầu hết trẻ vị
thành niên và thành niên trở nên “khép cửa” với thế giới thực của chính mình...
Cuộc chiến của chúng tôi với ảnh hưởng của những tiện ích thời công nghệ cao
lên con cái mình xem ra giống cuộc chiến với cối xay gió của chàng Don Quixote,
một cuộc chiến hoàn toàn đơn độc và không cân sức...
Mỗi khi ngắm nhìn bầu trời đầy sao, có lẽ
chúng ta luôn cảm thấy con người thật nhỏ bé trong vũ trụ dường như vô tận này!
Con người thi luôn tò mò và muốn khám phá mọi thứ, và phần lớn chúng ta ai cũng
muốn chinh phục không gian bí ẩn kia.
Hiện nay có lý thuyết về cấu trúc
không gian được gọi là “tiên đề cuối cùng”, nội dung tạm được hiểu như sau: “Vô cùng nhỏ tồn tại
trong vô cùng lớn và ngược lại vô cùng lớn tồn tại trong vô cùng nhỏ”. Ví dụ như trái đất chúng ta đang tồn tại trong một
electron. Ý tưởng khá đơn giản xuất phát từ mô hình hành tinh nguyên tử, chúng
ta có thể thấy sự tương đồng giữa mô hình hành tinh nguyên tử và hệ mặt trời.
Bên trái mô tả mô hình cấu
trúc hành tinh nguyên tử, bên phải là hệ mặt trời
Tuy nhiên mô hình hành tinh nguyên tử có nhiều
hạn chế từ đó obirtan đã xuất hiện, khắc phục yếu điểm của mô hình hành tinh
nguyên tử, tuy nhiên nếu xét ở cấp độ thiên hà (có lẽ) sẽ xuất hiện các yếu tố
tương đồng, như hai minh chứng dưới đây:
Bên trái là obirtan nguyên
tử, bên phải là tinh vân cánh bướm
Và khi các hạt sơ cấp khác lần lượt xuất hiện, tuy nhiên có quá nhiều các hạt sơ cấp, từ đó nảy sinh các hạt quark, rồi lí thuyết siêu dây ra đời. Nếu các bạn để ý thì hình vẽ dưới đây cho thấy, sự tương đồng của cái vô cùng lớn và cái vô cùng nhỏ.
Bên trái là tập hợp các thiên hà tạo thành 1 mạng lưới gọi là galaxy network
Như vậy giữa cái vô cùng nhỏ và cái vô cùng lớn
có một sự tương đồng rất dễ nhìn thấy, và chúng ta dễ dàng áp đặt cho các thứ
khác,ví dụ như vẻ đẹp tuyệt vời của các thiên hà cũng như vẻ đẹp lung linh của
ánh sáng thành phố, hay tập hợp các vệ tinh xung quanh trái đất như: tập hợp
các tinh trùng trong quá trình thụ thai cho trứng, ..v.v!
Điều này thực ra rất dễ tưởng tượng trong toán
học, nếu chung ta tiến qua giới hạn và chấp nhận nó. Các ví dụ dưới đây mô tả
điều đó.
Các đường thẳng bên trong tam giác ABC là các đường
trung bình, một dạng giống hình học Fractal, ta có thể dễ dàng nhận thấy là các
nút của đường dích dắc đang tiến lại gần đoạn thẳng AC mặc dù tổng các đoạn
dích dắc bằng AB + BC, cho thấy khoảng cách không có ý nghĩa.
Hình vẽ sau đây mô tả đồ thị hàm số y = 1/x, các
nhánh của đồ thị tiến đến vô cùng liên thông nhau, mô tả cấu trúc không gian.
Nếu các bạn đã từng học hình học xạ ảnh thì có
thể thấy rằng, đường thẳng thực chất là đường tròn và hai đường thẳng bất kì
luôn cắt nhau ở vô cực.
Hoặc như trong thuyết âm dương, các bạn có thể quan
sát biểu tượng âm dương, trong âm có dương và trong dương có âm, âm dương hòa
trộn với nhau tạo nên sự cân bằng.
Một điều thú vị là số 5 có liên quan đến các hình
thái xã hội (5 hình thái xã hội), giác quan (5 giác quan), và chỉ có 5 khối đa
diện đều, ngũ hành (5 hành), bát quái và 8 electron ngoài cùng thể hiện sự bền
vững trừ 1 số trường hợp đặc biệt.
Triết học Mác - Lênin miêu tả xã hội phát triển
theo đường xoáy trôn ốc, cái này cũng là một điều dễ hiểu về sự lặp lại ở mức
cao hơn, các qui luật của triết học như: phủ định của phủ định, chính nó phủ
định chính nó, để phát triển, thống nhất đấu tranh giữa hai mặt đối lập..v.v,
rõ ràng có sự tương đồng.
Vậy giả sử "tiên đề cuối cùng" là
đúng, vậy chúng ta có thể giải thích được điều gì không?
Để trả lời cho câu hỏi này,ta giả thiết như sau:
Giải thích nghịch lí EPR và con lắc Fucalt, liên
quan tới vấn đề tổng thể có thể truyền thông tin nhanh hơn vận tốc ánh sáng,
điều đó là khó hiểu vì vận tốc ánh sáng là giới hạn của tự nhiên, cũng khó hiểu
như thần giao cách cảm hay giác quan thứ sáu vậy, (phải chăng thông tin cũng là
một dạng vật chất đặc biệt, e =mc^2 và có thể là bit hoặc byte cũng có công
thức liên quan) nếu chúng ta chấp nhận giả thiết của tiên đề thì vấn đề này
không có gì khó hiểu cả, vì mọi thứ đều nằm trong hạt sơ cấp nhỏ bé nào đó, nên
thông tin di chuyển nhanh hơn ánh sáng là điều dễ hiểu (giống như chiều không
gian khác). Mặt phẳng dao động của con lắc Fucalt là cố định, con
lắc đã định hướng theo khối lượng của toàn bộ vũ trụ, thí nghiệm nổi tiếng
chứng minh trái đất quay của Fucalt.
Lực hấp dẫn, theo Einstein thì lực hấp dẫn
được sinh ra là do không gian bị lõm giống như tấm vải bị lõm do vật nặng đè lên,
khi đó các vật xung quang sẽ bị kéo xuống. Tuy nhiên, mình muốn dùng tiên đề
này để gải thích vấn đề này, nó giống như sự lồng ghép của vật chất, sự lồng
vào nhau tạo nên lực hấp dẫn (rất có thể là do điều này).
Vận tốc ánh sáng là giới hạn của vận tốc, nguyên
nhân cũng có thể là so sự lồng ghép vào nhau của các chuyển động, dẫn tới giới
hạn đặc biệt, cách giải thích như lực hấp dẫn vậy.
Vụ nổ bình thường (thuốc nổ thông thường) có sức
ảnh hưởng yếu bởi vì vụ nổ này chỉ xảy ra trên bề mặt phân tử, nguyên tử tương
đồng với bề mặt trái đất, còn vụ nổ hạt nhân thì vụ nổ xảy ra ở cấu trúc hạt
nhân, làm thay đổi đáng kể cấu trúc hạt nhân tương đồng với sự tồn tại của hành
tinh xanh chúng ta.
Bài toán Asin hay bài toán thỏ đuổi rùa, chính
cấu trúc không gian của vô cùng nhỏ trong vô cùng lớn đã làm con thỏ đuổi kịp
con rùa.
Vậy ứng dụng của nó là gì?
- Vì vận tốc ánh sáng là giới hạn, do đó việc dịch
chuyển trong không gian đi tới các thiên thể khác là điều khó khăn, chúng ta
cần có phương thức dịch chuyển mới để có thể khai thác tài nguyên trong không
gian và đưa người ra sinh sống ngoài vũ trụ, ta có thể dịch chuyển tức thời
trong không gian, thay vi đi vào không gian, ta sẽ đi vào cấu trúc của hạt vi
mô và đi ra ở đầu kia của vũ trụ (để đi đến một điểm nào đó chúng ta phải
"nhìn thấy" điểm đó trước, vì vậy chúng ta phải phát triển các thiết
bị thăm dò trước).
- Chúng ta có thể biểu diễn tuyệt đối các hằng số
vật lí dưới dạng các dãy số thuần túy (chẳng hạn pi gần bằng g bình phương,
hằng số hấp dẫn G..v.v).
- Hố đen chính là các vật thể màu đen, hấp thụ
các bức xạ, nó tương ứng các đồ vật màu đen thướng ngày.
Kết luận: Một nhà thơ ở nước Anh đã viết:
Trong hạt cát ta ngắm nhìn vũ trụ
Nhìn thiên đàng giữa hoa dại hoang sơ
Ôi thiên thu lắng đọng chỉ một giờ
Giữa vô hạn trong bàn tay nhỏ bé
Kinh phật cũng có chép rằng
Thấy trong mỗi nguyên tử
Và trong mỗi nguyên tử
Toàn thể thế gian
Vì vậy mỗi hành động của chúng ta đều có ảnh hướng tới
toàn thể thế giới, vũ trụ này. Hãy chung tay xây dựng một thế giới hòa bình và
hạnh phúc.
Vũ trụ này sinh ra là để trả lời cho câu
hỏi: "vũ trụ này sinh ra để làm gì"?
Con người đứng
trước vũ trụ thật sự quá là nhỏ bé và sự tồn tại cũng thật là ngắn ngủ.i Buồn
rầu, chán chường hay yêu đời mà sống? Tinh tú (còn gọi vì sao) cũng có sinh ra
và chết đi và ngay cả vũ trụ cũng sinh ra và chết đi hoặc trở lại
như trạng thái ban đầu lúc chưa thành lập (theo Into the Universe with
Stephen Hawking - the story of everything). Cứu cánh của mỗi chúng ta là gì thì
chúng ta tự xác định lấy, tự tìm hướng đi cho cuộc sống tuy ngắn nhưng rất là
kỳ diệu này.Vũ trụ bao la như thế nào ? Nói về không gian là ta đang nói về
không gian của vũ trụ chúng ta đang sống vì trước khi vũ trụ thành lập từ tiếng
nổ Big Bang thì không gian của vũ trụ cũng chưa có, nhưng không gian của khoảng
đen tối mà vũ trụ sẽ chiếm đóng vẫn hiện hữu . Hơi rắc rối khó hiểu nhưng ta có
thể tạm hiểu là trước khi ta xây một căn nhà thì không gian của căn nhà chưa
có, còn không gian trên thửa đất kia là vẫn có. Ý niệm về thời gian ta tạm dựa
vào sự quay của quả đất, 1 vòng quả đất tự quay thì ta có 24 giờ, giờ
phút giây thì dựa vào trọng lực trên quả đất, năm thì dựa vào việc quả
đất quay chung quanh mặt trời (vì sao gần nhất chúng ta) 1 vòng là 1 năm và dựa
vào lịch sử của địa cầu, sự ra đời, tồn tại và biến mất của một vài động vật
như khủng long để thấy mỗi chúng ta tồn tại được bao lâu so với tuổi địa
cầu và của cả vũ trụ. Nếu ta ở một nơi mà mọi vật đều bất di bất dịch như ở Lỗ
Đen (Black Hole) thì thời gian cũng không có ở nơi này. Mười lăm năm trở lại
đây nhân loại biết về vũ trụ nhiều và rõ hơn suốt mấy triệu năm hiện hữu trên
hành tinh có tên gọi là Địa cầu.
Vũ trụ ngày
càng bành trướng, không gian của vũ trụ chúng ta sinh sống đang bành trướng,
loài người trước vũ trụ quá nhỏ bé, chỉ nội khoảng cách giữa địa cầu đến quasar
(chuẩn tinh, thiên thể sáng hơn vì sao) là đã phải đi bằng vận tốc ánh sáng
(300 000 km/giây, 1 năm có 31 557 600 giây ) 1 tỷ năm mới đến được. Vũ trụ có
chừng 125 tỷ galaxies (giải ngân hà) và galaxy Milky Way của chúng ta có
khoảng 100 tỷ ngôi sao. Chúng ta quả là nhỏ bé hơn các con vi khuẩn kích
thước vài trăm nanometers bám trên hạt cát! (1 nanometer = 1/1.000.000.000
mét).
Đó là không
gian, còn về thời gian thì sao? Vũ trụ được thành lập sau tiếng nổ Big
bang cách đây 13,7 tỷ năm trong không gian. Địa cầu được thành lập vào khoảng 5
tỷ năm trước. Vào khoảng ba tỷ năm xưa trên địa cầu chỉ có stromatolite(
cyanobacteria ). Cây cỏ, chó mèo, heo chuột, gà vịt, tôm cá đều chưa có. Nhìn
Hỏa tinh, đó có thể là hình ảnh của quá khứ hoặc tương lai của địa cầu.
Khoảng 225 triệu năm trước, thời đại của khủng long thì Đại tây dương chưa được
thành lập, chỉ mới là vết nứt trên lục địa Pangea. Với vận tốc tách rời bằng
vận tốc mọc của móng tay chúng ta, Đại tây dương đã có kích thước ngày nay.
Khủng long đã ngự trị địa cầu đến suốt 160 triệu năm sau đó bị tận diệt vào
khoảng 65 triệu năm trước. Con người chỉ xuất hiện sau khi khủng long bị tận
diệt vào khoảng 62 triệu năm nhưng chỉ là những con người (Homosapiens) sống
rất sơ khai, tuổi thọ ngắn ngủi chỉ vào khoảng 30 tuổi, dân số rất ít ỏi sống
thành từng nhóm rải rác. Cách đây khoảng 70 000 năm, dân số toàn thế giới chỉ
còn độ 20 000 người, năm 2008 thế giới có 6,7 tỷ người. Lịch sử thế giới chỉ
xác nhận được văn minh nhân loại lâu nhất là 7 000 năm nay thôi mặc dầu là loài
người đã xuất hiện 3 triệu năm trước. Việt sử thì trước thời Hùng vương là câu
chuyện đã lủng củng với hoang đường, trăm trứng, trăm con.
Chúng ta ra đời
đều ngơ ngác sống như nhau, bố mẹ nuôi nấng, giúp đỡ và dạy ta ráng học thành
tài để ấm vào thân, kiếm nhiều tiền để sống sung sướng nhưng mưu cầu hạnh phúc
chân thực không đơn giản là chỉ cần có nhiều tiền và địa vị xã hội là đủ. Thân
xác của chúng ta cũng như của cha mẹ, ông bà tổ tiên chúng ta và cả nhân loại
chỉ toàn là sự vay mượn các nguyên tố hóa học trong thiên nhiên và sẽ trả hoàn
lại bằng cái chết bất cứ lúc nào và bất cứ nơi nào . Các sinh hoạt của
những động vật cao cấp, cụ thể là của nhân loại đều bị điều khiển và thúc đẩy
bởi kích thích tố nam là testosterone và kích thích tố nữ là estrogen.
Các bạn sống cạnh tranh, so sánh, ganh đua, phô trương nhà cửa, sự giàu có,
quyền lực cũng chỉ là so sánh hơn thua giữa những kiếp phù sinh với nhau như
bacteria (vi khuẩn) so sánh với nhau trên hạt cát vậy. Lượng testosterone và
estrogen của chúng ta đang tàn lụi dần. Phụ nữ đang đối mặt với thời mãn kinh
(menopause) và hằng loạt bệnh tật đi kèm. Nam giới cũng có andropause (male
menopause) tuy có chậm hơn và cũng bao nhiêu bệnh tật của tuổi già phải đối
phó. Testosterone giúp nam nhi ngẫn đầu làm oai nhưng cũng chỉ để đáp ứng và
phục vụ cho sự dâng trào và kêu gọi của estrogen của nữ giới. Học giỏi để vào
trường lớn, học cho kỳ được ngành hái nhiều tiền, leo cao trong bậc thang của
xã hội cũng chỉ để có nhiều tiền nhiều cơ hội tìm bạn tình (cũng có nhiều
trường họp bạn tình là cùng giới tính), cuối cùng cũng vì testosterone và
estrogen thôi. Sự ham muốn lên tivi, ăn mặc đẹp, khiêu gợi, hấp dẫn,
tranh cơ hội lên sân khấu để được nhiều người biết đến cũng là một phần của trò
chơi testosterone-estrogen này. Quyến rũ (seduction) là môn thể thao quốc gia
của nước Pháp. Thơ văn nhạc cũng nằm trong chưong trình này. Tôi vừa mô tả chân
thực cuộc sống của các bạn trong 40 năm qua đấy.
Thời gian đi từ trừ vô cực đến cộng vô cực, tuổi thọ của nhân loại so với tuổi
của vũ trụ còn chưa đáng kể sá gì sự hiện hữu của một kiếp người.
Mặt trời đã soi
sáng 5 tỷ năm qua và đem sự sống trên địa cầu, nhưng đến 5 tỷ năm nữa thì lượng
hydrogen để chuyển biến thành helium trong phản ứng fusion (tạm dịch hợp
nhân) này cũng sẽ cạn kiệt. Mặt trời tắt, sự sống chấm dứt, địa cầu lại lặng lẽ
trở lại hằng tỷ năm và sau đó cũng biến mất trong không gian vô tận vì bên ngoài
vũ trụ có gì nữa thì cả trí tưởng tượng của con người cũng bị giới hạn.
Địa cầu đã trải
qua supervolcano(siêu núi lữa) cách đây 70 000 năm làm dân số nhân loại đến gần
mức bị hủy diệt và buồng magma khổng lồ ở Yellow Stone của nước Mỹ chính là
nguyên nhân gây nên supervolcano có nổ tung và phun trào trở lại không?
Địa cầu có thể
bị nổ tung ? Một hành tinh trong thái dương hệ đã nổ tung trước đây mà chưa rõ
nguyên nhân, biến thành đai Asteroid cung cấp vẫn thạch cho quả đất.
Mặt trời có nổ
tung tạo hiện tượng supernova với vận tốc 30.000 km/giây chấm dứt sớm toàn bộ
sự sống trên quả đất?
Sao chổi
(comet) đã từng quét qua 65 triệu năm trước đây được cho là nguyên nhân diệt
chủng của loài khủng long có trở lại tàn sát loài người? Nhân loại liệu
có hạ nổi kỷ lục tuổi thọ của loài khủng long khi các chính
phủ của toàn thế giới đều có bản chất như mafia, có gây thế chiến hủy diệt toàn
bộ nhân loại trước khi mặt trời tắt? Sự sống rất mong manh, kỳ diệu và đầy
huyền bí và loài người được an ủi bằng tiện nghi rất nhiều khi có những khám
phá. Khoa học và kỹ thuật cao phục vụ cho chính mình,
cụ thể mới nhất phải nói đến là nanotechnology (công nghệ
nano) với bao nhiêu ứng dụng vào ngành xe hơi, quốc phòng, điện lực, sinh môi,
y học v.v…
Y học thì người
ta đã dùng bionanosensors để tìm 4 loại RNA (ribonucleic acid) liên quan đến
ung thư miệng, dùng biomarkers để tương lai có thể chẩn đoán ung thư vú, buồng
trứng, tụy tạng, bệnh Alzheimer,AIDS, bệnh tiểu đường và bệnhloãng xượng từ
nước miếng. Nanomedicine sẽ giúp chữa bệnh đến mức độ phân tử. Nanoparticles
(hạt tử nano) đang được dùng để đưa thuốc chính xác đến mô hay cơ quan mong
muốn.
Trong ngành điện tử, người ta đang
thực hiện quantum computers (máy điện toán lượng tử ) giúp làm nhiều chuyện
cùng một lượt, lưu trử thông tin thật lớn hơn computer hiện hành. Quantum
processing (xử lý lượng tử) sẽ làm tính nhanh hơn supercomputers hằng triệu và
có thể hằng tỷ lần. Electron spin (sự quay điện tử) với giá trị -1/2 và +1/2 sẽ
được dùng như qubit tương tự như computer bit, 1 sẽ được cho tương đương với
+1/2 và 0 tương đương với -1/2.
Trong ngành không gian thì ống nano than
vách đơn (single-walled carbon nanotube) được làm thành dạng ribbon nhẹ và siêu
chắc để đưa thang máy lên quỹ đạo trái đất, lên cung trăng và Hỏa tinh ( “cái
này là bắt thang lên hỏi ông trời, có tiền cho gái có đòi được không đấy. “).
Human Genome Project năm 2003 cho
thấy DNA (deoxyribonucleic acid) của loài người chỉ có 25 000 genes
và khi so sánh với DNA của hắc tinh tinh chimpanzee thì thấy có đến 99%
genes giống nhau nhưng người và hắc tinh tinh là 2 loài khác biệt nhau rất
nhiều. Genes chỉ là một phần của sự quyết định, sự khác biệt này chính là do
các gene switches chỉ định bật gene nào lên và tắt gene nào trong chuỗi DNA.
Hiện các nghiên cứu đang tập trung vào gene switches nằm trong đống từng được
coi như chuỗi đồ junk (đồ bỏ, không quan trọng) ATGCCGA… của DNA. Trước đây các
khoa học gia chỉ thấy có 4 nucleotides ( Adenosine được viết tắt là A, Cytosine
là C, Guanine là G và Thymine là T.).Nay người ta tìm thấy
trong DNA, nucleotide thứ 5 là 5-methylcytosine và thứ 6 là
5-hydroxymethylcytosine nữa. Ngành Epigenetics là ngành mới trong ngành Sinh
học (Biology) đã đóng góp trong sự khám phá này.
Cũng nên nhắc
lại là genes “Sirtuin” và “DAF2” đã được nhận diện là giúp sinh vật kéo dài
tuổi thọ nhưng dầu có làm được điều này không phải tất cả chúng ta được hưởng
hết đâu. Những người có quyền lực và gian ác sẽ tranh nhau hưởng trước.
Đừng chạy đua
vào quyền lực và gian ác nhé vì còn điều kỳ diệu hơn nữa là qua đời sống tâm
linh và nhất là nhờ khí công của nhà Phật, con người có thể liên lạc nhiều hơn
với vũ trụ và bao nhiêu điều thần bí xảy ra như ở thế giới siêu hình mà Khoa
học không tài nào giải thích nổi như
- Thiên nhãn
thông có thể thấy hết vạn vật chúng sinh.
- Thiên nhĩ
thông nghe và hiểu hết các ngôn ngữ của chúng sinh.
- Tha tâm thông
có thể hiểu được tâm niệm của lục đạo chúng sinh gồm trời, người, a tu la, địa
ngục, ngạ quỷ, súc sinh.
- Túc mệnh
thông biết được trăm vạn kiếp của bản thân và lục đạo chúng sinh.
- Như ý thông
còn gọi là Thần túc thông có thể biến hóa tùy ý và phi hành trong hư không vượt
qua mọi chướng ngại.
- Lậu tận thông
là dứt bỏ hết mọi phiền não, không còn chịu sinh tử và đạt tới giải thoát, chỉ
có ở những bậc thánh, Phật và Bồ Tát đã khai ngộ.
Nhắc đến các
thần thông này để các bạn biết những chuyện siêu nhiên mà thỉnh thoảng chúng ta
nghe đến như các nhà tâm linh mà bên Việt nam, họ gọi là nhà ngoại cảm tuy chưa
phải là thần thông nhưng liên lạc được thế giới bên kia cũng đã làm cho chúng
ta kính phục muôn phần.
Hành trình của mỗi chúng ta từ hư không đến được thế gian này thật là gian nan.
Hằng 300 triệu mới có một là chúng ta, từ tinh trùng của người cha để kết hợp
với trứng của người mẹ. Mẹ cưu mang ta bình an trong 280 ngày để tạo cho ta
hình hài lành mạnh hay bệnh hoạn mang những yếu tố di truyền của cha và
mẹ. Ra đời được lành mạnh đã là quá may mắn rồi. Sự lo lắng, toan
tính, cách ăn uống thiếu trách nhiệm với thân thể, sự tham lam, ham hố đẩy con
người ta chạy theo tiền bạc, vật chất và quyền lực càng làm cho con người
ấy nhiều phiền muộn hơn, thân thể hao mòn nhanh chóng hơn, tâm hồn đau khổ hơn
và quan trọng là bỏ mất cơ hội quý báu lúc đang sống để chăm sóc cho tâm linh,
để giải bớt cái nghiệp (karma) của mình.
Chúng ta đến
với trần gian không có gì cả và khi chết đi cũng sẽ không mang gì theo được gì
ngoài cái nghiệp gồm 2 thức gọi là Mạt Na Thức và A Lại Da Thức mà theo kinh
Phật sẽ được mang theo vào thân thể của kiếp sau. Mạt Na Thức sao chép tánh
nết, bản năng, năng khiếu, suy nghĩ, tư tưởng, căm thù, uất hận, sợ hãi, nuối
tiếc, tham lam, hung ác, keo kiệt hay bao dung, bình tâm, hào hiệp v.v… của
người lúc sống và trao lại cho A Lại Da Thức lưu giữ để mang vào kiếp sau. Vậy
lúc còn sống, ta nên làm gì tức khắc ngay bây giờ không trì hoãn thì tùy vào
mỗi chúng ta lựa chọn vì cái chết có thể đến cho ta bất cứ lúc nào và bất kể
nơi đâu, đúng như câu nói: “Sinh hữu hạn, tử vô kỳ”, sinh ra thì ta có thể biết
được hạn kỳ nhưng chết thì không biết được lúc nào.
Ai đó đã từng nói: Cuộc đời ngắn ngủi trăm năm, lo âu
phiền muộn càng làm ngắn hơn. Con người đứng trước vũ trụ thật sự quá là
nhỏ bé và sự tồn tại cũng thật là ngắn ngủi. Buồn rầu, chán chường hay yêu đời
mà sống? Tinh tú (còn gọi vì sao) cũng có sinh ra và chết đi và ngay cả vũ trụ
cũng sinh ra và chết đi hoặc trở lại như trạng thái ban đầu lúc
chưa thành lập. Cứu cánh của mỗi chúng ta là gì thì chúng ta tự xác định lấy, tự
tìm hướng đi cho cuộc sống tuy ngắn nhưng rất là kỳ diệu này. Trong đời sống nhất
là đời sống tình cảm, không ai có thể nói trước được điều gì. Vì vậy chúng ta sống
và yêu chủ yếu là dựa vào niềm tin chứ không nên dựa vào sự bảo hiểm của bất cứ
một lời thề thốt hay hứa hẹn ngon ngọt nào.
Có rất nhiều bí ẩn đằng sau đồng 1 đô la nhỏ bé của
nước Mỹ.
Đồng 1 đô la trị giá bao nhiêu?
Câu
hỏi này có vẻ đơn giản nhưng câu trả lời lại khá phức tạp. Từ năm 1973, tờ bạc
1 đô la không có giá trị nào gắn cho nó. Bạn không thể mua bán vàng, bạc hay
bất cứ thứ hàng hóa gì với chính phủ bằng 1 đô la. Giá trị tiền tệ của quốc gia
liên quan đến sắc lệnh của chính phủ là loại tiền hợp pháp chính thức dùng để
thanh toán cho tất cả các khoản nợ.
Điều
này có nghĩa là nếu có ai đó định trả một khoản nợ bằng những đồng đô la thì
người được trả phải chấp nhận khoản tiền đó hay luật pháp khi đó không còn thừa
nhận khoản nợ đó nữa. Đây là một cụm từ quan trọng cần thiết được in lên mọi tờ
phiếu mà chính phủ tạo ra.
Nó
cũng quan trọng đối với công dân sống trên lãnh thổ quốc gia thừa nhận giá trị
của những tờ bạc được sử dụng. Nếu các thành viên của một xã hội quyết định họ
không tin vào sự tồn tại của tiền tệ thì ngay lập tức tờ bạc đó không hơn không
kém một tờ giấy. Để ghi lại, mỗi tờ phiếu tiêu tốn của chính phủ 6,4 cent để in
ra.
Các tờ bạc được tạo
ra từ loại giấy nào?
Giống
như những tờ bạc khác, tờ 1 USD được làm từ một hỗn hợp vải lanh và cotton. Đây
là lý do tại sao chúng không bị rách khi dính nước giống như những tờ giấy ở
một số nước khác. Nếu nhìn kỹ, chúng ta sẽ thấy những sợi tơ màu đỏ và màu xanh
nước biển được đan khắp tờ bạc nhằm ngăn chặn các nỗ lực làm giả.
Tuy
nhiên, bí ẩn của tờ tiền “nhỏ bé” này là ở hai chữ cái đầu và cuối dãy số series.
Chữ cái đầu tiên phải trùng với chữ cái lớn được in đậm phía bên trái mặt tiền,
thể hiện nơi nó được phát hành. Chữ A = Boston,
B = New York City, C = Philadelphia,
D = Cleveland, E = Richmond, F = Atlanta, G = Chicago, H = St. Louis,
I = Minneapolis, J = Kansas
City, K = Dallas.
Giả sử tờ 1 USD có dãy số F73541079N có nghĩa là tờ tiền này được phát hành ở
ngân hàng dự trữ liên bang tại bang Atlanta (chữ F), chữ N ở cuối là số lần
được in – tương ứng số thứ tự trong bảng chữ cái là 14, với mỗi lần in là 32 tờ
có cùng dãy số.
Ở
phía sau tờ bạc này còn ẩn chứa nhiều bí mật ở hai vòng tròn. Cả hai vòng tròn
này đều là quốc ấn của Mỹ. Ở vòng tròn bên trái là một kim tự tháp. Nếu để ý
chúng ta sẽ thấy nó phát sáng trên đỉnh và cạnh phía Tây bị khuất bóng tối.
Ý
nghĩa của biểu tượng này là nước Mỹ muốn triển nền văn minh phương Tây (khi đó
Mỹ mới giành độc lập). Kim tự tháp bị cắt đầu nghĩa là công trình của chưa kết
thúc, Washington
sẽ tiếp tục hoàn thiện. Kim tự tháp cũng dừng lại ở bậc thứ 13, đó là số các
thuộc địa ban đầu hình thành nên nước Mỹ.
Cụ
thể hơn, bên trong đỉnh chóp nhỏ là một con mắt tỏa sáng tứ phương. Đó là biểu
tượng cho thần linh vào thời cổ đại, tượng trưng cho trí thông minh.
Phía
trên kim tự tháp là dòng chữ la tinh: ANNUIT COEPTIS, có nghĩa: Thượng đế chúc
phúc cho công việc của chúng ta.
Phía
dưới in dòng chữ NOVUS ORDO SECLORUM – Một trật tự mới bắt đầu. Ngay dưới chân
kim tự tháp là con số La Mã MDCCLXXVI. M là 1.000, D là 500, CC là 200, L là
50, XX là 20, VI là 6. Đặt các số này lại với nhau và chúng ta có năm 1776, là
thời điểm nước Mỹ ra đời.
Ở
bên đối diện, vòng tròn bên phải có nhiều chi tiết giống với ấn tín của nước Mỹ
– con đại bàng đầu trọc, biểu tượng của chiến thắng. Thứ nhất, nó không sợ bão
tố vì đủ sức mạnh và trí thông minh để vượt qua bão tố.
Thứ
2, nó không đội vương miện vì nước Mỹ lúc đó vừa đập tan quyền lực của Vua nước
Anh George III. Vì vậy, cái lá chắn trước ngực con đại bàng không có dây đeo.
Điều đó có nghĩa là quốc gia này từ đây hoàn toàn tự lập. Phía trên lá chắn có
một loạt vạch trắng song song: với ý nghĩa: Chúng tôi liên kết với nhau thành
một quốc gia.
Trước
mỏ đại bàng có dòng chữ vắt ngang: E PLURIBUS UNUM, nghĩa là: Một quốc gia quy
tụ nhiều chủng tộc. Trên đầu đại bàng là 13 ngôi sao 5 cánh tượng trưng cho 13
tiểu bang mới ra đời. Những ngôi sao 5 cánh được sắp xếp theo hình dạng của một
ngôi sao 6 cánh.
Ngôi
sao 6 cánh là biểu tượng của những kẻ thờ quỷ Satan. Đó cũng chính là hình có 6
điểm, 6 góc, 6 mặt phẳng (66), dấu hiệu của những kẻ chống Chúa.
Ngoài
ra, con đại bàng đang quắp một cành ôliu và một bó tên. Nó quay mặt về cành ô
liu nhưng mắt vẫn liếc về phía còn lại với ý nghĩa: Đất nước này yêu chuộng hòa
bình nhưng không ngần ngại dùng vũ lực để bảo vệ hòa bình.
Bên
cạnh đó cũng phải kể đến sự xuất hiện của con số 13 trên tờ 1 đô la:
1.
13 thuộc địa đầu tiên
2.
13 người ký Tuyên ngôn độc lập
3.
13 sọc trên lá cờ
4.
Phiên bản cuối cùng của Đại Ấn được đệ trình vào ngày 13 tháng 6
Google Glass là điều kỳ diệu nhưng nó chỉ nằm ở sự bắt đầu.
Còn rất xa và chúng ta sẽ phải trải qua sự phát triển và hoàn thiện của nó nữa
Giữa các khu phố lớn tấp nập, bạn dễ dàng bắt gặp những người lừ đừ, dáng vẻ
lom khom và khuôn mặt không chú ý điều gì khác ngoại trừ việc say mê vào những
thứ đang hiện khi trong chiếc smartphone hay máy tính bảng đang nằm gọn trong
long bàn tay họ.
Smartphone là một vật kỳ diệu tuy nhiên với những người nghiện nhắn tin và vô
số ứng dụng trên đó. Điều này trở nên khó chịu hơn khi các thiết bị di động
phát triển ngày càng lớn. Người ta cứ liên tục, thậm chí hồi hộp chờ đợi và
ra/vào Facebook cứ sau 30 giây...
Liệu có giải pháp nào thay đổi được tình hình? Google đã nghĩ đến khi đầu tư
vào Google Glass (để ngắn gọn, trong bài chúng ta sẽ gọi là Glass) – một chiếc
kính trông bình thường và tự nhiên như bao chiếc kính thông thường. Tuy nhiên,
điều kỳ diệu nằm ở bên trong. Glass được tích hợp tai nghe, màn hình điện tử,
camera và kết nối di động. Glass hứa hẹn một cuộc cách mạng trong lĩnh vực di
động. Mắc dù vậy, liệu Glass sẽ được hưởng ứng nồng nhiệt hay nó sẽ khơi mào
cho những vấn đề liên quan tới sự riêng tư của người dùng? Hãy cùng tôi cảm
nhận và bạn sẽ có câu trả lời của riêng mình.
Đeo
kính
Google Glass - thời trang, phong cách và không đụng hàng
Phần cứng
Thiết kế của Glass hiện diện ở 2 mặt: xinh đẹp tinh tế và thô cứng vụng về. Xét
về khía cạnh tinh tế, phần lớn bộ khung được cấu tạo bởi một thanh kim loại
titan uốn cong nhấn nhá với các chi tiết bằng nhựa. Thiết kế to ở hai bên và nhỏ
ở phần giữa. Từ đây, chúng ta thấy 2 thanh chống mũi (cũng được làm bằng titan)
cong nhẹ nhàng và được đệm bằng 2 miếng silicon nhỏ. 2 miếng silicon chống mũi
này có thể thay thế được. Bản chất của Glass là một chiếc kính, vì vậy nó sẽ
tuột dần dần xuống mũi khi bạn đổ mồ hôi, trừ khi mũi của bạn là thứ gì đó hoàn
toàn khô ráo!
Nhìn cận cảnh Glass
Ngay lập tức, tổng thể thiết kế xinh đẹp, cân xứng và hài hòa đã bị phá vỡ không thương tiếc bởi một miếng nhựa dài trông thô thiển nằm phía bên phải. Phải thừa nhận rằng đây là một bước tiến lớn trong ý tưởng thiết kế kính mát tích hợp smartphone trước đó của Googe. Tuy nhiên, nó trông thô cứng nhìn từ góc độ thẩm mỹ.
Tất cả vi mạch nằm trong 2 phần nhựa: 1 phần ở phía sau tai (chứa pin và loa truyền âm thanh qua xương); 1 phần nằm phía trước (tích hợp vi xử lý, camera và màn hình hiển thị). Phần trước hỗ trợ cảm ứng, chúng ta có thể coi nó như một bàn điều khiển mỏng dính. Sự phân bố thực hiện tốt nhiệm vụ của nó: dấu đi cụ pin lớn đằng sau và cân bằng tổng thể chiếc kính trông kỳ cục.
Khui hàng
Hộp đựng thiết bị
Thưc tế khi đeo, Glass có xung hướng tuột về bên phải một
chút mặc dù nó phải nằm đúng vị trí, cao hơn mắt phải đủ để bạn quan sát và
điều hướng. Sự chênh lệch này có thể điều chỉnh dễ dàng nhưng đôi khi bạn sẽ
cảm thấy không thoải mái.
Giống như bao chiếc kính thông thường, Glass có thể điều chỉnh để vừa các kích
cỡ đầu. Với những ai không đeo kính trước đó, 2 miếng chống mũi ban đầu chỉ gây
khó chịu tí xíu. Bên cạnh đó, có lẽ nhà phát triển cần một chút điều chỉnh cho
thấu kính vì với những ai mắc tật khúc xạ, nhìn rõ được màn hình quả là điều
khó khăn.
Glass nhìn từ bên trong
Bạn có thể điều chỉnh “wake angle” (độ nghiêng đầu của
bạn để bật thiết bị lên) và bật/tắt nhận diện đầu người dùng (chức năng này sẽ
tự động bật/tắt tai nghe). Đơn giản vậy thôi. Bạn không thể điều chỉnh những
chức năng sau: âm lượng, độ sáng màn hình, Wi-Fi/Bluetooth (mặc định luôn là
ON). Bạn không thể sắp xếp lại vị trí thẻ ứng dụng trên giao diện hoặc đặt ưu
tiên cho chúng. Bạn không thể điều chỉnh thời gian tự động tắt màn hình. Và,
bạn không thể thiết lập chế độ “im lặng” hay “không làm phiền”. Tôi nghĩ 2 chế
độ này không cần thiết bởi chỉ cần tháo kính ra khi bạn không muốn dùng nó nữa.
Không may, tháo tai nghe ra sẽ rất bất tiện. Hơn nữa, Glass trông đẹp đấy,
nhưng gấp nó lại như một chiếc kính bình thường để móc lên cổ áo không phải là
dễ bởi một lý do: màn hình mỏng và dễ vỡ. Google đã đề phòng trước điều này và
đã bao gồm 1 túi bảo vệ trong hộp sản phẩm.
Bên trong sản phẩm có: một vi xử lý TI OMAP 4430, 1GB RAM, bộ nhớ trong 16GB
(12GB khả dụng). Mọi thứ trong bộ nhớ sẽ được chuyển qua tài khoản Google+ của
bạn hoặc qua kết nối micro-USB. Glass được sạc qua kết nối micro-USB. Không
biết Glass dùng pin gì nhưng thời lượng của nó thật tệ! Glass chỉ chịu được 5
giờ với tần suất hoạt động trung bình mà tôi thử nghiệm: đọc mail, chụp hình và
quay video ngắn. Thậm chí nó không đưa ra lời cảnh báo nào khi tự động tắt cả.
Kết nối
Khi Glass được ấp ủ phát triển, mọi người đều nghĩ chiếc kính này ắt sẽ phụ
thuộc vào một thiết bị khác (một di động Android chẳng hạn) và phương thức kết
nối của nó sẽ là Bluetooth hay NFC. Nhưng họ đã lầm, Glass là một thiết bị hoàn
toàn độc lập, bắt được song Wi-Fi 802.11b/g và hỗ trợ kết nối Bluetooth mà
không cần phải qua thiết bị trung gian nào cả.
Hiển thị
Glass nhìn cận cảnh: camera trước, phần trong suốt có 1 miếng bạc nhỏ phản chiếu hình ảnh vào mắt
Đây là phần khá thú vị. Khi đeo kính, bạn có thể nhìn
xuyên qua lớp hiển thị trong suốt mà ít nhiều ai trong chúng ta đã từng nhìn
thấy trong các bộ phim khoa học viễn tưởng. Theo nhà sản xuất, góc hiển thị cho
Glass là 45 độ.
Bảng hiển thị nằm bên phải, tích hợp vào trong tai nghe. Khi bật, nó chiếu
thẳng vào một miếng bạc nhỏ và phản chiếu vào mắt của bạn. Kết quả là, bạn nhìn
thấy những hình ảnh nổi lên trong không gian trước mắt, tương đương với hình
ảnh hiển thị từ một tivi HD 25in cách xa tám feet.
Google không công bố độ phân giải cụ thể. Nhưng tôi biết rằng các nhà phát
triển đã lập trình trên khung hình 640 x 360 pixel. Về màu sắc, tôi nghĩ nó
không nhất quán, một chút cũ kỹ và không chính xác như trên các tấm nền LCD hay
OLED. Tuy vậy, độ tương phản tốt nhưng sử dụng Glass dưới trời nắng là một
thách thức. Bạn có thể gắn thêm 2 lớp kính mát Google hỗ trợ cho Glass để dùng
dưới trời nắng nhưng chúng sẽ giảm độ sáng cũng như độ tương phản của màn hình.
Tinh chỉnh
Thiết lập cấu hình cho Glass khá dễ. Chỉ cần cài đạt ứng dụng MyGlass (hỗ trợ
Android 4.0.3 trở lên) vào di động của bạn. Nhấp vào vài yêu cầu để kết nối tai
nghe. Bluetooth sẽ được bật và mã QR xuât hiện. Đeo Glass vào nhìn hướng vào mã
QR để đăng nhập vào tài khoản của bạn. Từ đây bạn có thể tùy chỉnh cho Google+,
Maps, Gmail, Now, Path…
Video hướng dẫn: bắt đầu với Glass
Có 2 cách kích hoạt màn hình: ngẩn đầu lên hoặc nhấp vào
phần cảm ứng trên tai nghe. Màn hình mặc định xuất hiện 2 chứ “Ok glass”.
Với tai nghe bên phải, bạn có thể quét ra sau/trước. Quét ra trước hiển thị
hình ảnh, video, email, tin nhắn, thông báo. Quét ra sau, từ màn hình khởi
động, bạn sẽ tới các thẻ Google Now và cuối cùng là 1 màn hình hiển thị trạng
thái kết nối cũng và thời lượng pin. Gõ nhẹ vào phần giữa sẽ đưa bạn nhảy qua 1
màn hình nhưng quét dọc tai nghe mang lại cho bạn một trải nghiệm mượt mà và
hứng thú hơn.
Gõ vào bất cứ gì đang hiển thị làm xuật hiện 1 menu. Ví dụ, gõ vào một hình ảnh
hay video cho bạn các tùy chọn chia sẻ hay xóa. Gõ vào email cho bạn tùy chọn
đọc hay trả lời.
Điều khiển bằng giọng nói
Hãy nói “Okay Glass” và bạn đã bật chế độ điều khiển giọng nói của Glass. Chức
năng này hoặc động giống Google Now. Mệnh lệnh càng phức tạp, kết quả tìm kiếm
cũng như khả năng thực thi càng ít và ngược lại. Qua thử nghiệm, nhìn chung, Glass
nghe được tất cả những gì bạn nói miễn là bạn phả nói to và rõ.
Chụp hình và quay phim
Nút chụp hình/quay phim
Có 2 cách chụp hình: nhấn nút chụp (phía trên tai nghe) hoặc
ra lệnh cho Glass (bằng giọng nói).
Để quay phim, nhấn và giữ nút một hồi. Mặc định, Glass sẽ khi 1 video có chiều
dài 10 giây. Nếu bạn muốn lâu hơn, gõ nhẹ vào bên tai nghe 2 lần và nó sẽ ghi
hình cho tới khi hết bộ nhớ.
Trong quá trình chia sẻ hình ảnh/video, đáng tiếc là
bạn không thể thêm mô tả hay chú thích gì khác ngoại trừ một dòng harshtag
“throughglass” mà máy tự động thêm vào. Tôi có một gợi ý nhỏ: khi quay video,
hãy nói mô tả vào trong đó luôn. Với hình ảnh, nếu muốn thêm mô tả, bạn hãy để
dành và chia sẻ nó thông qua laptop chẳng hạn.
Nhắn tin
Email và tin nhắn vừa tới kèm theo một tiếng chuông. Để đọc email, hãy ngẩng
đầu lên. Nếu bạn muốn xem đầy đủ nội dung. Gõ 1 lần để hiển thị menu, chọn
“Read more” và gõ thêm lần nữa. Đọc tin nhắn/email khá thú vị, chỉ việc ngẩng
đầu lên/xuống để kéo chữ chạy theo ý của bạn mà thôi.
Bạn không thể soạn thư và trả lời tin nhắn chỉ có thể thực hiện bằng giọng nói…
Bạn phải nói to, rõ và đúng nếu không muốn soạn thư trả lời lại từ đầu. Với
tôi, tôi đã cố gắng trả lời thư ngắn nhất có thể.
Ứng dụng
Ứng dụng nổi bật nhất hiện giờ là đọc báo NewYork Times. Tờ báo này cập nhật
tin hàng giờ, nó hiển thị 2 dòng (1 cho tiêu đề và 1 cho lời giới thiệu).
Tôi rất háo hức chờ đợi những ứng dụng khác, như Twitter hay Facebook, bởi
Glass là 1 thiết bị đầy tiềm năng.
Camera
Camera của Glass có độ phân giải 5MP, hỗ trợ quay phim 720p. Chất lượnghình ảnh
phụ thuộc nhiều vào điều kiện chiếu sáng. Hình ảnh trông đẹp khi chụp dưới trời
nắng nhưng là một mớ hỗn độn ở những nơi tăm tối. Theo tôi, camera này nằm ở
mức dưới trung bình.
Nhấn nút chụp và bạn phải đợi 1 chút rồi camera mới chụp hình. Điều này khá bất
lợi bởi sẽ có một vài khoảnh khắc thay đổi nhanh chóng trong khung hình của
bạn. Tôi thấy khó chịu với nút camera nằm ở trên cùng bởi nếu bạn vô tình để
chiếc kính nằm ngược, nút chụp bị cấn và nó sẽ tự chụp hình.
Có một điều bất lợi, khi chụp hình/quay hình, bạn phải đứng làm sao cho camera
hình được vào khung đẹp bằng không nó sẽ bị nghiêng, không nét. Tôi thấy điều
này thật khó chịu và toat mồ hôi hột mỗi khi phải canh chỉnh hình ảnh như vầy.
Thâm chí còn khó hơn nhiều khi chụp hình với camera compact.
Vấn đề riêng tư
Mỗi khi quay video, có một đèn LED nhỏ màu đỏ bật sáng. Thật khó chịu, bởi ai
cũng biết bạn đang quay phim cả. Liệu đây có phải là chủ ý của Google?
Một vài người muốn chụp hình/quay phim với Glass mà không có bất kỳ dấu hiệu
nào cho người khác biết điều đó cả. Trong khi đó, một vài người lo lắng điều
này vi phạm đến sự riêng tư. Thử tưởng tượng, trong một cuộc đối thoại và đang
đeo Glass, ai đó hỏi: “Bạn đang quay phim tôi à?”
Glass là một thiết bị cá nhân và nó cần có những quy tắc tôn trọng riêng tư.
Nếu như có những dấu hiệu như chiếc đèn LED trên, nó vi phạm riêng tư của chính
người sở hữu. Nếu không có dấu hiệu, nó lại vi phạm quyền riêng tư của người
khác – những người mà Glass đang hướng tầm mắt vào theo dõi mà họ không hề hay
biết.
Kết luận
Glass là một thiết bị đột phá của cách mạng di động. Nhưng vẫn còn quá sớm để
Glass trở nên hoàn hảo bởi nhiều mặt: nó chưa vững chắc (về mặt vật lý), kho
ứng dụng ít ỏi, các vấn đề riêng tư, giá thành cao ($1,500)… Glass hiện chỉ
được phân phối nếu bạn đã đăng ký mua nó lại Google I/O năm ngoái.